186 RƠI TÌNH – TÌNH RƠI


186
RƠI TÌNH – TÌNH RƠI
[Thuận Nghịch độc]

Rơi tình thuở giá lạnh choàng thu
Kiếp lỡ nguyền phai nẻo mịt mù
Rời rã mộng yêu khờ khạo nuối
Guộc gầy thương cảm hững hờ ru
Lời chan buốt đẫm lồng đau khổ
Dạ héo sầu loang trỗi hận thù
Khơi mãi oán hờn tê tái dạ
Vời xa ngút thệ ái vương tù

Tù vương ái thệ ngút xa vời
Dạ tái tê hờn oán mãi khơi
Thù hận trỗi loang sầu héo dạ
Khổ đau lồng đẫm buốt chan lời
Ru hờ hững cảm thương gầy guộc
Nuối khạo khờ yêu mộng rã rời
Mù mịt nẻo phai nguyền lỡ kiếp
Thu choàng lạnh giá thuở tình rơi

HANSY
*
THU TỚI - TỚI THU

Rơi ngập lá vàng buổi tới thu
Lẻ đơn mình bước lặng sương mù
Rời xa nẻo ấy ngày mơ gửi
Đến lại nơi này cõi mộng ru
Lời nguyện ái thương trao để nhớ
Tiếng yêu người hận đổi sang thù
Khơi dòng niệm khúc tuôn sầu lệ
Vời vợi gió mưa cảnh ngục tù

Tù ngục cảnh mưa gió vợi vời
Lệ sầu tuôn khúc niệm dòng khơi
Thù sang đổi hận người yêu tiếng
Nhớ để trao thương ái nguyện lời
Ru mộng cõi này nơi lại đến
Gửi mơ ngày ấy nẻo xa rời
Mù sương lặng bước mình đơn lẻ
Thu tới buổi vàng lá ngập rơi

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến