169 NHỮNG MẢNH ĐỜI BẤT HẠNH


169
NHỮNG MẢNH ĐỜI BẤT HẠNH
TRONG ĐÊM ĐÔNG THỦ ĐÔ

Có phải đều do một chữ nghèo
Nên đời dương thế lắm lằn eo
Mùa đông vá víu mền ti tẹo
Hè phố chen chui sống bẹo nhèo
Mười độ ôm chầm ôi lạnh lẽo
Rét mùa phủ kín chịu còng queo
Ăn mày bới rác cùng tê méo
Lẫn cụ già đanh phận bọt bèo

Cuộc sống Thủ đô cũng bọt bèo
Không nhà rét đậm cuốn còng queo
Vì đâu nhân thế đành xiêu vẹo
Khiến cảnh trần gian khổ bẹo nhèo
Đến nỗi thân già thua cục kẹo
Cho phần xác nữ rát lằn eo
Trời cao sáng mắt hay mờ sẹo
Có phải đều do một chữ nghèo

HANSY
*
TA LÀM ĐƯỢC CHI

Trời đông rét đậm khổ thân nghèo
Những cảnh không nhà số phận eo
Vất vưởng chân cầu mưa lạnh lẽo
Lang thang ngõ chợ gió lèo nhèo
Vì chưng lắm nỗi đau chồng chéo
Để tội bao người lạnh quắt queo
Sống ở trần gian nhiều bạc bẽo
Tình thương tựa nước đổ ao bèo

Tình thương nước chảy cuộn trôi bèo
Tiết chạp cây cành cũng héo queo
Áo mỏng che hờ khuôn mặt nhẽo
Quần thô mặc đỡ tấm da nhèo
Sinh lầm bởi kiếp toàn xiêu vẹo
Đổ lỗi do đời quá hẹp eo
Thấu cảm lời thơ thành nhạt nhẽo
Trời đông rét đậm khổ thân nghèo

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến