168 OÁN TÌNH CHẲNG XIẾT


168
OÁN TÌNH CHẲNG XIẾT
[Ô thước]

Tri kỷ hồng nhan chẳng phước phần
Đâu còn nhung gấm mộng tình nhân
Vì sao đến nỗi co nguyền lại
Hay bởi là do nhạt ái dần
Cứ ngỡ trăng thề loang nẻo biếc
Ai dè lửa hẹn bặt lời ngân
Thì thôi ái cảm đà thay chuyến
Nuối mãi làm chi nặng kiếp trần

Dỗi chi nặng kiếp xạm dương trần
Khiến cuộc đời này lặng tiếng ngân
Hãy tưới vui mừng cho thắm lại
Lãng quên sầu muộn để nguôi dần
Trầm hương lộng phả vào hoan mộng
Kỷ niệm chôn vùi giữa thế nhân
Cuộc sống ta bà luôn ngắn ngủi
Đừng mang tủi hận xuống âm phần

HANSY
*
NĂN NỈ

Hờn tri kỷ trách tội muôn phần
Ngậm tủi đau lòng hỡi ái nhân
Để mỗi đêm sầu xa xót lại
Làm bao cảnh ngọt đớn đau dần
Cung đàn lặng tiếng không còn khởi
Quãng nhạc im lời chẳng thiết ngân
Ngẫm đến thời gian đầy kỷ niệm
Trời cao có hiểu dạ phân trần

Có hiểu tình em nặng cõi trần
Chuông chiều vỡ tiếng giọt sầu ngân
Nguyền xưa vẫn khắc nào quên được
Mộng cũ còn vương để luyến dần
Khắc khoải mong chờ ơi thục nữ
Bơ phờ ngóng đợi hỡi hiền nhân
Xin làm cát bụi vào quên lãng
Phủ mãi thời gian xuống mộ phần

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến