44-ĐỒI THÔNG HAI MỘ

ĐỒI THÔNG HAI MỘ
[Truyện thơ]


Thường nghe chuyện kể kết tâm đồng
Dệt ái ươm tình đượm ngát bông
Lãng tử Gò Công nào có vợ
Nàng quê Đà Lạt vẫn chưa chồng
Thầm yêu chớm nở tào khang mộng
Nguyện ước thơm bừng hiệp cẩn trông
Gió núi mây ngàn thêm quấn quyện
Vành tim rộn rã mải mê lồng

Cùng nhau ngọc nữ sánh văn hài
Xứng ý ưa lòng gái lẫn trai
Dốc lượn đồi cao choàng mộng lớn
Rừng quanh núi thẫm dệt mơ dài
Môi nguyền gởi gắm nào cho đủ
Nụ ước trao chuyền chẳng có sai
Nối tiếp thời gian càng thắm đượm
Ngàn thương vạn nhớ khóe mi cài

Ngày qua mộng ái đẫm ân tình
Khẩn ước chung đời được hiển linh
Cứ ngỡ trời xanh rồi phụ giúp
Dè đâu bố mẹ áp gia hình
Thành hôn rạng rỡ cùng ai đẹp
Kế nghiệp êm đềm với ruộng xinh
Phố núi mờ sương nàng tuyệt vọng
Vừa tin tử trận khép đăng trình

Hồ Than Thở lệ suối xây thành
Kết liễu xong đời một kiếp thanh
Mộ chí hoài thăm buồn bã đọng
Lòng gan nuối gởi thảm thê dành
Nào tin báo tử là sai lạc
Khiến dạ dâng sầu luống tưởi tanh
Trở lại miền xưa chàng tự vẫn
Mồ chôn dựa sát kiểu song hành

HANSY
*
Chú thích:
Chàng tên Vũ Minh Tâm, nàng tên Lê Thị Thảo. Chàng quê ở Gò Công, Tiền Giang, sinh trong một gia đình đại điền chủ giàu có, là sinh viên Trường Võ bị Đà Lạt. Nàng:
"... năm ấy khi tuổi vừa đôi chín
Tâm hồn đang trắng trong
Như chim non khi ăn còn chưa no
Khi co còn chưa ấm…”
Họ gặp nhau tâm đầu ý hợp, yêu nhau tha thiết và thề non hẹn biển. Tốt nghiệp, chàng về xin cha mẹ trầu cau cưới hỏi... nhưng bị gia đình phản đối kịch liệt vì gia đình nàng không "môn đăng hộ đối" và bắt đi cưới người con gái mà chàng không hề yêu. Chàng đã xin chuyển đến một vùng tuyến đầu lửa đạn để quên đi... Và rồi, nàng nhận được tin báo tử của chàng từ chiến trường. Đau khổ tột cùng:
"nàng buồn thơ thẩn chẳng còn ngồi
trang điểm qua màu phấn
Để phai úa đến tàn cả hương sắc
tháng ngày luôn héo hon"
Sau đó, nàng tìm đến khu đồi thông bên bờ hồ Sương Mai [sau tình sử này được gọi là hồ Than Thở], nơi hai người xưa kia từng hò hẹn, tự vẫn chết vào ngày 15 tháng 3 năm 1956. Thuận theo nguyện vọng, gia đình đã chôn cất nàng ngay dưới khu đồi thông.
Nhưng thật ra người ta đã nhầm khi báo tử, chàng không tử trận và đang trở về thăm nàng. Hay tin nàng chết, Tâm tìm đến mộ nàng vật vã khóc than, sau đó cũng tự tử chết theo để giữ trọn lời thề. Chàng chết vào tháng 11 năm 1956. Trước khi chết, chàng để lại bức thư tuyệt mệnh với mong ước được yên nghỉ bên cạnh mộ nàng để hai người mãi mãi được gần nhau. Và:
"... mộ chàng đã được ở cạnh nàng
Như lời xưa thề ước
Nằm hiu hắt đến ngàn thu an giấc
dưới mộ sâu đất khô
Qua bao năm rêu xanh phủ che kín..."
Tuy nhiên, sau năm 1975, do tuổi cao sức yếu, không thể thường xuyên lên thăm mộ con, cha mẹ chàng đã cho bốc mộ anh đưa về quê. Dù hài cốt chàng đã được dời đi nhưng cảm thương mối tình của hai người, người thân của nàng vẫn để ngôi mộ đôi. Và sau này ngôi mộ được tôn tạo khang trang lại, trở thành điểm tham quan du lịch độc đáo như hiện nay.
Nhân dịp Festival hoa Đà Lạt 2012, Ban tổ chức đã cho trồng toàn hoa tím chung quanh khu mộ.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến