43-MỎI MÒN DUYÊN PHẬN
MỎI MÒN DUYÊN PHẬN
[Ô Thước]
Trông chờ mỏi dạ giữa mùa
ngâu
Quạnh quẽ vành tim héo
chực chầu
Kiếp hỡi ơ thờ sao chịu
thấu
Duyên à trắc trở khiến
buồn lâu
Còn chăng vọng nhớ thề bên
giậu
Hoặc đã lờ quên hứa cạnh
cầu
Buốt lặng cô phòng đơn lẻ
cấu
Ngoài xa lạnh lẽo hoải
hoang rầu
Lạnh lẽo trầm mê dã dượi
mầu
Trơ lòng buốt dạ não nề
sâu
Ân tình thuở đó vàng giai
ngẫu
Kỷ niệm giờ đây xám dãi
dầu
Để cõi thề xưa lầm lỡ đậu
Nên vùng ái cũ nhạt nhòa bâu
Trời không kết hiệp duyên đành
tẩu
Khiến nghẹn ngào tim vỡ
mộng đầu
Từ hôm nguyện vỡ nghẹn cau
trầu
Ái cảm bây giờ biết dựa đâu
Chẳng nữa thơm ngời khi
mộng xấu
Còn thêm tẻ nhạt buổi mơ
nhầu
Từng đêm lẻ gối hồn rên
nẫu
Mỗi giấc cô phòng dạ úa thâu
Chát mặn hoen lòng đau khổ
giấu
Càng tăng nhão nhoẹt trái
tim sầu
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét