35-DỖI HỜN QUÁ VÃNG


DỖI HỜN QUÁ VÃNG
[Ngũ độ-Ô thước]

Tê lòng xót phận tủi hờn châu
Chẳng nữa người ơi lệ nhuốm sầu
Những tưởng tao phùng bên lối giậu
May cùng hiệp cẩn giữa mùa dâu
Vì sao nhạt nhẽo lời yêu dấu
Đến nỗi tàn hoang nẻo nguyện cầu
Hẻo vậy xưa đừng mơ phối ngẫu
Chi nào lỡ mộng đắng tình Ngâu

Mộng lỡ duyên tình rớt khỏi song
Giờ đây quạnh quẽ khắp cô phòng
Mù sương cõi ái ê chề đọng
Xám nẻo hương thề rã rượi đong
Vẫn tưởng muôn đời yêu cuộn sóng
Nào hay mấy bữa sụm chao lòng
Còn đâu chút nghĩa mà hy vọng
Khúc khuỷu canh dài biệt nỗi mong

Canh dài khắc khoải biệt vầng dương
Tất cả giờ đây rã mộng thường
Lỡ dở dâng sầu loang gối phượng
Âm thầm trỗi hận nuối mùi hương
Cầm bao kỷ niệm tung ngàn hướng
Tiễn khúc tào khang bỏ vệ đường
 Lặng lẽ quên tình cho khỏi vướng
Trăng thề quá vãng nhạt nhòa sương

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến