NGUYỆT LẶNG

17.
NGUYỆT LẶNG

Nguyệt lặng giữa miền thẫm bóng đêm
Mình ta cô quạnh với hoang thềm
Ngàn thương nào hỡi ngàn thương rụng
Vạt nhớ đâu còn vạt nhớ thêm
Chi nữa ân tình thơm thảo đượm
Hết rồi kỷ niệm mượt mà êm
Hoang liêu gõ nhịp cầm canh vắng
Nguyệt lặng giữa miền thẫm bóng đêm

HANSY


NGẬM NGÙI

Tha thẩn du hồn giữa cõi đêm
Tầng không cô quạnh hắt qua thềm
Tàn dư vọng chập chùng hoang hoải
Khắc khoải mơ mòng kỷ niệm thêm
Thả giữa miền hư từng sợi nhớ
Điểm vào vạt ảo mấy lời êm
Ngàn xưa dáng liễu còn đâu nữa
Tha thẩn du hồn giữa cõi đêm

HANSY


Nhận xét

Bài đăng phổ biến