GIÁ ĐÔNG

GIÁ ĐÔNG

Sao tình bỗng chốc trở mùa đông
Để nghĩa tàn rơi bạt má hồng
Nát cánh xuân tình đau kiếp mộng
Tan vầng nhật nguyệt tủi đời sông
Tưởng là phím nguyệt cài non bổng  
Đâu biết mây ngàn dạt cõi trông
Quá vãng người ơi nhiều biếc lộng
Mà thương rồng phụng lạnh như đồng

Đồng tâm sao nỡ cắt tâm đồng
Trông ngoái đâu còn để ngoái trông
Mộng rã hoang tàn tê rã mộng
Sông buồn lờ lặng dỗi buồn sông
Bỏng đau nguyền xót hồi đau bỏng
Hồng luyến người xa buổi luyến hồng
Rỗng chén rượu nhòe âm chén rỗng
Đông chiều lặng lẽ quạnh chiều đông

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến