DÁNG XƯA

DÁNG XƯA 

Chiều ấy gió lay động hồn tôi 
Niềm yêu thức giấc nhẹ lên ngôi 
Ướp kín tim mơ thơm mà mượt 
Cái dáng nghiêng nghiêng chúm chím cười. 

Và gởi trao em vạn luyến rồi 
Thời gian thiên giới lặng lờ trôi 
Tôi nào biết được mùa thu ấy 
Em bỏ ra đi tím cả đời. 

Từ đó đau thương dậy nỗi niềm 
Vẫn hoài thương nhớ dáng nghiêng nghiêng 
Thắt tha héo rũ hồn đơn mỏng 
Em có thương không, trái tim mềm 

Từng mùa đi qua càng nhớ thêm 
Cứ mơ chân sáo gõ vương thềm 
Cứ trông màu nắng về bên ngõ 
Giữa mộng chờ hoài một dáng em 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến