QUÁN VẮNG


33.
QUÁN VẮNG

Đi rồi biển bắc trời nam
Thương mong con nhạn cõi tham vườn tình
Đêm về đánh tiếng rung rinh
Trầu cau đổ hết vứt tình biển đông

Sáng vào bứng gốc tơ hồng
Đem phơi cho héo cạn lòng tao nhân
Ngắm trời xịt xám phong vân
Đàn cầm ai kéo nhịp tâm loạn tình

Hoa cau còn nở rất xinh
Bao nhiêu mộng ước làm thinh lắc đầu
Thôi thì đóng cửa vườn trầu
Khép rèm ân ái vẹn câu đá vàng

Con cá nó ngồi thở than
Non xanh nước biếc lệ chan tình nồng
Thuyền hoa chưa vội sang sông
Người đi ngược bước còn không tiếng lòng

Hoatim

*
BUỒN THIU

Kẻ đi người ở, buồn tênh
Chiều loang nắng nhớ, lặng thinh nói cười
Tiếng thơ ngày đó đâu rồi
Để cho quán vắng buồn hiu, hở trời

Tơ hồng ao ước cột đôi
Sao đành chặt bỏ, tội đời lắm không
Đã trao nhau chút tình hồng
Thì xin giữ ngọc gìn vàng cho nhau.

Vườn trầu còn có hoa cau
Hay là cửa đóng then cài, lạnh tênh
Có còn son phấn lược gương
Có còn dỗ giấc tương phùng tình lang

Thôi em, duyên đã lỡ làng
Người xưa xa khuất còn mong chi về
Quên đi tình cũ lê thê
Tô son điểm phần, hẹn thề trăng sao…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến