THƠ CHIỀU THU MUỘN
THƠ CHIỀU THU MUỘN
[Ngũ độ]
Sũng điệu thu chuyền nhớ thẳm sâu
Mãi nỉ non lời chan ý hợp
Hoài mong mỏi giấc dệt tâm đầu
Mê hồn giữa lúc vô bờ mộng
Dễ chịu trong làn rả rích ngâu
Lá đổ nghiêng chiều loang diễm tuyệt
Càng yêu dáng vẻ đượm hương ngầu
Âm đàn hiệp cẩn né mùa ngâu
Hồi xuân thể phách tưng bừng cõi
Cảm xúc bồng lai rộn rã đầu
Dạ đẫn đờ mê làn sắc ảo
Tim giòn giã đắm cuộc tình sâu
Ngàn thương vạn nhớ hòa tiên cảnh
Hãy dệt vần thơ cốt giải sầu
*
THU NHỚ
Khuya về gió thổi lạnh càng sâu
Thầm nghe nỗi quạnh từ hơi thở
Khẽ thấy niềm hoang gợn ở đầu
Cánh mộng bơ phờ ôm cảnh nẫu
Môi tình rũ rượi khoác dòng ngâu
Từ trong cõi nhớ buồn thăm thẳm
Quạnh quẽ người ơi mắt đỏ ngầu
Thu về ảm đạm tiết mùa ngâu
Lòng mơ lịm nữa từng hôm mới
Dạ ước nồng hơn những buổi đầu
Để chuỗi thơ này không úa lặng
Cho dòng mộng ấy chẳng buồn sâu
Thì ai hỡi chớ nhiều nghi hoặc
Vẳng giữa trời đêm tiếng nhạc sầu.
Nhận xét
Đăng nhận xét