NGÓNG MÃI TÌNH XƯA

 
252
NGÓNG MÃI TÌNH XƯA
 
Dẫu rằng một buổi qua sông
Mà niềm mơ đó chạm lòng, người ơi
Nếu không có dịp trao lời
Thì đâu lưu luyến cả đời thế ni.
 
Đã thương nào kể hạn kỳ
Đã yêu chẳng thể lờ đi dối lòng
Cau nhà vẫn ước trầu không
Cầu xin hiệp lại bưởi bồng… cầu xin…
 
Thơ tình một bức làm tin
Tình nồng gói trọn, giữ gìn sớm hôm
Nào hay giông gió lật buồm
Để Ta ngơ ngẩn vào ra thở dài.
………….
Đò ngang một chuyến cùng ai
Xót xa niềm nhớ tình hoài… xót xa.
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến