MỘT LẦN YÊU LỠ
MỘT LẦN YÊU LỠ
Để trăm năm phải chịu đường đắng cay
Tức mình con tạo lá lay
Làm cho nghiêng ngả những ngày bên nhau.
Chi còn trăng sáng cùng nhau dạo tình
Thề xưa rã cánh giữa sình
Lời xưa gió thổi, bình minh chẳng còn.
Rượu nâng khẳng khái chẳng mòn nghĩa đâu
Thế mà biển hóa nương dâu
Làm cho đất dậy ba đào, thảm ghê!
Xóa tan khúc mộng bít bề lối nao
Thơ tình gởi trả trăng sao
Tơ duyên đoạn tuyệt, từ sau hổng nhìn...
Nhận xét
Đăng nhận xét