EM CÓ BIẾT KHÔNG
228
EM CÓ BIẾT KHÔNG
Liêu phiêu từ dạo bỗng sa sẩy người
Thơ nao giờ cũng cạn lời
Dù chưa tỏ hết những mời mọc Em.
Ngẩn ngơ hồn rụi, buồn thêm thắt vào
Rồi vơ vẩn giữa ngàn sao
Trường canh vắng lặng chợt lao xao sầu.
Khiến tim tối mịt, dạ rầu rĩ loang
Khối tình đau, mãi ôm choàng
Hằng đêm vỡ vụn, lòng toang toác ngùi.
Vì Em trở bước khiến bùi ngùi xưa
Tình ơi, nhớ mấy cho vừa
Dẫu nay cách biệt đã thưa thớt tình...
Nhận xét
Đăng nhận xét