CÁNH MỘNG THƠ ĐƯỜNG

CÁNH MỘNG THƠ ĐƯỜNG
[Ngũ độ]
 
Rẻo nắng nghiêng chiều diễm mộng rơi
Vàng hương địu gió lả say mời
Tình bay bổng dạ luồn không dứt
Ngãi khát khao lòng dệt chẳng lơi
Đãi chốn kim bằng vui vẻ chuyện
Viền trang hạnh phúc thỏa thê lời
Tơ tằm xướng họa trời cho hưởng
Những lọn thơ nồng khó thể vơi
 
Thơ cùng ái hữu chẳng hề vơi
Diễm tứ chuyền hương tỏa ngọt lời
Sũng nẻo mơ bồng theo bướm lượn
Ngây hồn mộng luyến khảm mùa lơi
Tình thơm thảo bén lòng say vẫy
Nghĩa mặn mà dâng biển réo mời
Rượu đãi trà chuyên ngời thấu cảm
Nghiêng chiều giọt nắng lững lờ rơi
 
HANSY
*
BÓNG XẾ
(Giao cổ đối )
 
Bên thềm nắng ngã dáng chiều rơi
Vẳng chốn xa xăm vọng tiếng mời
Chúng bạn đang chờ trong hận buổi
Sang hè chợt lỡ mộng đôi mươi
Người giam chí cả vòng cơm áo
Ta vứt danh hư giữa chợ đời
Mặc bóng thời gian chừng ngó lại
Ôi ! từng giọt đắng mãi đầy vơi .
 
Ôi ! từng giọt đắng mãi đầy vơi
Nhẫm đã bao năm chạm ngõ đời
Bụi phấn không quàng manh áo bạc
Sương dày lại điểm lúc ba mươi
Quằn vai một kiếp cùng xuân rũ
Thẹn giấc trăm năm với kẻ mời
Góp nhặt hành trang ừ cũng phải
Trông ngày nẻo vắng đón sao rơi
 
Tri Tue

Nhận xét

Bài đăng phổ biến