DẶT DẸO QUÁ EO

 

DẶT DẸO QUÁ EO
 
Bò lăn kiệt sức vẫn mang nghèo
Kiếp vận đen sì mãi dính theo
Lực sống tàn hoang sầu tuổi mẹo
Mồ hôi vỡ vụn khổ thân bèo
Sa đà tiếng rỗng phường xiên xẻo
Quấy quả ngôn càn lũ đính đeo
Phận số lầm than càng dễ vẹo
Đầu môi chẳng thuốc để phì phèo
*
Đầu môi chẳng thuốc để phì phèo
Gánh cực lên rừng khổ bám đeo
Gắng lực luôn gồng qua mấy nẻo
Mòn hơi mãi rướn lọt ao bèo
Trời đông tửu nhạt nào mơ réo
Nắng hạ em hồng chả thấy theo
Mắt thảm  mi buồn tim dính sẹo
Bò lăn kiệt sức vẫn mang nghèo
 
HANSY
*
KHỔ EM CÁI PHẬN NGHÈO
 
Khổ quá vì em vẫn phận nghèo
Quần bò toặc gối phải mang theo
Chàng tơ chẳng đến cho ăn kẹo
Ngã đểu tầm soi để hớt bèo
Sấn xổ vào ra lời phỉnh xẹo
Nhì nhằng cập tới ý ngầm đeo
Còn luôn tán tỉnh yêu vờ vẹo
Ái lỡ nhiều phen cứ tuột Phèo
*
Ái lỡ nhiều phen cứ tuột phèo
Như là số hẩm vẫn hằng đeo
Ngày vui ước vọng chờ mong kẹo
Đợt thích thầm trông đón trượt bèo
Lặng lẽ đi về tâm rối vẹo
Âm thầm chịu giữ dạ lùng theo
Tình duyên phải hợm bao chàng xẽo
Khổ quá vì em vẫn phận nghèo
 
Sinh Phạm

Nhận xét

Bài đăng phổ biến