BƯỚM DU XUÂN



BƯỚM DU XUÂN

Sáng nay, thức dậy, nhìn qua khung cửa sổ, chao ơi, bướm, bướm... không phải là bướm mộng mà là bướm thật, hàng ngàn, hàng triệu, hàng tỷ con, có lẽ là khuya qua đã gọi nhau về...

BƯỚM & EM

Chào em
Đêm dịu dàng trôi, mộng vừa đủ chao lòng, em nhé.

... Anh choàng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy buớm lại tìm về...

Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp Tết là đàn bướm này (chắc thế) đều mở cuộc hành quân về phương Tây, đông như trẩy hội, dọc theo con đường trước nhà anh, ngang qua cửa sổ phòng anh. Đông, đẹp và vô cùng lãng mạn...

Mỗi năm, trời đất đã ban tặng cho anh một lần món quà thiên nhiên tuyệt diệu này. Nó quý giá vì không phải ai cũng được - dù chỉ một lần, một lần thôi - ngắm nhìn quang cảnh tuyệt vời này!

Em biết không, cứ mỗi lần như thế, anh lại lặng người mê say ngắm nhìn dòng chảy gần như bất tận của đàn bướm bay ngang qua mắt mình, như những thước phim mộng mị liêu trai mà anh đã đọc, đã xem, đã mơ đâu đó... Để rồi cứ vang lên trong đầu câu hỏi, đã lâu rồi nhưng chưa một lần nhận được trả lời: Bướm bay thế để làm gì? Bướm đi đâu, về đâu?

Anh thường cho rằng, đó là những lần hội bướm đầu xuân. Mỗi năm, bướm cũng như người, cần phải gặp nhau ít nhất một lần, vui vẻ trong lễ hội và trong tình bướm. Bởi họ hàng mà ít ghé thăm nhau thì cũng dễ trở thành người lạ, phải không em?

Thêm một điều anh cứ hoài thắc mắc nhưng chưa một lần nhân được sự giải đáp: Vì sao bướm có đi mà bướm lại không về? Là bởi, dù có dụng tâm đến mấy, chưa bao giờ anh thấy cảnh đàn bướm trở về theo lối đã đi. Hay lộ trình đi và về của bướm có khác nhau? Hỡi ai đã một lần nhìn thấy hành trình trở về của bướm, chỉ cho tôi xem một lối nữa bướm về...

Em à
Năm nay nhìn bướm du Xuân, anh có thêm một niềm vui. Là có người để mà chia sẻ cái choáng ngợp, mê say... của đại đoàn bướm đang diễu hành về phía chân trời mơ ước. Mọi năm, chỉ có ta với mình, có vui đến mấy, cảm xúc đến mấy... cũng chỉ là vui gượng, là cái hạnh phúc bị sứt mẻ trong sự đơn côi. Nhiều khi, hạnh phúc cũng chỉ đơn giản là nghe và lắng nghe, phải không em?

Nhưng cứ mỗi lần nhìn đàn bướm đang tung tăng trước mắt là anh lại thấy lòng buồn buồn. Buồn cho cái mong manh, dễ vỡ của kiếp bướm. Em biết không, để được một ít thời gian bay lượn khoe sắc, làm bạn với hoa và điểm tô cho đời, tiền kiếp bướm nhọc nhằn, dài lâu và đầy rẩy rủi ro... Năm nay, anh chợt thót lòng. Bướm không còn đan kín dòng chảy của mình. Mỗi năm, anh thấy bướm một thưa đi hơn. Năm nay là thưa nhất. Ơi, biết có khi nào bướm lặng lẽ bỏ ta mà đi?

Anh viết cho em, ngoài kia bướm vẫn tung tăng về nơi vô định...

HANSY
(Mùa Hội Bướm Đầu Xuân)




Nhận xét

Bài đăng phổ biến