VẲNG KHÚC GIANG ĐẦU
VẲNG KHÚC GIANG ĐẦU
[Ngũ độ]
Cõi lịm luồn theo mấy chẳng thừa
Phảng phất câu tình gieo chuyện cũ
Mơ màng khúc ngãi vọng người xưa
Tào khang đối đãi lòng yêu chuộng
Cận cảnh tràn lan những dối lừa
Đến phải cung thề đâm vỡ vụn
Cho hồn quặn khóc giữa làn mưa
Có lẽ buồn cho kẻ bị lừa
Ngập hẩm hiu lòng thương dấu cũ
Thêm rầu rĩ dạ nhớ ngày xưa
Nguồn yêu ngó bộ không còn ửng
Kỷ niệm dường như cũng quá thừa
Giữa bến giang đầu ta trở lại
Nghiêng chiều tưởng vọng khúc đò đưa
Nhận xét
Đăng nhận xét