NHỚ MÃI XƯA NÀO
NHỚ MÃI XƯA NÀO
[Bát điệp-Ngũ độ]
Vẫn NHỚ thân hình tựa thủy tiên
NHỚ những hôm đùa vui vẻ rợp
Vào trong cõi NHỚ dửng dưng phiền
Ươm ngào ngạt NHỚ đầy hoa mỹ
NHỚ thẩn thơ về gặp ngẫu nhiên
Dạ tẩm canh trường chong nỗi NHỚ
Vừa khi ngủ dậy NHỚ ngay liền
Đẫm NHỚ nên nàng tỏ ngạc nhiên
NHỚ vỗ về ôm mời tận hưởng
Dìu bay bổng NHỚ tiệt ưu phiền
Ngây bừng NHỚ cảnh la cà phụng
Khẳm NHỚ gieo tình gạ gẫm tiên
Để giữa màn đêm tràn ngập NHỚ
Nhiều khi NHỚ vẻ tựa dâu hiền
*
THƯƠNG
Thương từ buổi gặp gỡ đầu tiên
Thương làn mắt trẻ không sầu lụy
Thương nét mặt tươi chẳng muộn phiền
Thương những lời êm hình khỏe khoắn
Thương từng tiếng nhẹ vẻ hồn nhiên
Thương này đã khiến mình ngây dại
Thương hỡi niềm vui nở mộng liền
Thương gửi môi cười ấy tự nhiên
Thương trải hương nồng che lệ úa
Thương đan mộng thảo lấp ưu phiền
Thương hòa nốt nhạc mê vườn uyển
Thương vút cung đàn lạc cõi tiên
Thương dệt tình say và đắm nữa
Thương nhau cũng bởi tính ai hiền.
Nhận xét
Đăng nhận xét