MÙ SƯƠNG KỶ NIỆM

 
MÙ SƯƠNG KỶ NIỆM
 
Kỷ niệm xa rồi vắng biệt nhau
Giờ đây ái cảm đã hoen màu
Tình ơi chẳng đậu mơ thề trước
Ngãi hỡi chi còn hẹn ước sau
Diễm mộng thay mùi nên bạc trắng
Vàng trăng đổi sắc chọn sang giàu
Người đi bỏ lại dây trầu héo
Khiến kẻ đơn lòng lụy dốc cau
 
Cau trầu ước hẹn đã mờ trôi
Nghiệt ngã thình chao khiến sụm rồi
Để xót xa hoài đau kỷ niệm
Thêm tàn tạ mãi quặn vành môi
Mà nghe quạnh quẽ từng đêm thức
Lại thấy tèm lem giữa sóng bồi
Một khúc tơ tình nay úa rụng
Tim lòng rạn vỡ ngập mồ côi
 
Từng nuôi khát vọng dưới trăng ngà
Lộng lẫy thiên đường trải ánh xa
Biếc ngợp môi tình trong mỹ cảnh
Ngời loang khúc nhạc giữa thanh trà
La đà mộng trỗi bừng thơm dậy
Phảng phất mơ choàng rộn diễm ca
Chỉ có mình ta dường lạc lõng
Mù sương kỷ niệm nhuốm giang hà
 
HANSY
*
THƠ VÀ EM
 
Ta mình bóng lẻ lạc hồn nhau
Cũng bởi tình yêu héo nhụy màu
Bể ái bây giờ tan rã mộng
Thuyền ân thủa đó biệt u sầu
Con đường tuyết phủ trong ngày hạ
Mặt đất sương tràn giữa buổi ngâu
Ảo não nàng thơ hoài lệ ướt
Hoàng hôn lặng lẽ rớt bên cầu
 
Bên cầu lại dõi cánh bèo trôi
Bỗng thấy vàng mây đọng ở trời
Khúc nhạc mơ màng đâu bổng trỗi
Câu hò quạnh quẽ có thèm khơi
Nhòa phai lộc biếc không còn khởi
Rũ rụng chồi non hết chẳng ngời
Vẫn tưởng đông tàn xuân lại đến
Hay ngờ khói nhạt trải nhiều nơi
 
Nhiều nơi rộn rã tiếng giao hòa
Để tiết sang mùa rạng rỡ hoa
Nguyệt quế vươn mình lơi cảnh ngõ
Hoàng lan hé nụ trổ hiên nhà
Ong vờn bướm lả say làn điệu
Nắng xõa mưa bừng tỏa giọng ca
Xúc cảm bên đời đang chạm dỗi
Niềm riêng một cõi chỉ như là
 
Hạ Vàng


Nhận xét

Bài đăng phổ biến