HƯƠNG LỬA TRẦU CAU
168
HƯƠNG LỬA TRẦU CAU
Mùa trăng thuở ấy diệu bề bộn xanh
Cái thời nụ tấm mỏng manh
Ngọt ngào thơm ướp, dệt thanh thoát nường.
Chữ yêu đã kết, mãi thương cảm nè
Từ thành cho tới miền quê
Đuốc hồng tỏa rạng, dệt mê mẩn kiều.
Cho chim liền cánh, thỏa phiêu lãng tình
Tan hòa trong ánh bình minh
Ngàn năm vẫn thắm giữ linh cảm nồng.
Xác xao tâm sự khiến bồng bột đưa
Thôi đừng để ý gió mưa
Cõi tình thắm đượm, chớ thưa thớt nguyền.
Tình tang giữa chốn đẫm huyền diệu thương
Lắc lư sóng tỏa trầm hương
Đời vang khúc nhạc, phỉ đường mật thơm.
Hoa đăng mở hội, ngọt thơm thảo đời…
Nhận xét
Đăng nhận xét