GIẬN


71.
GIẬN

Em là phận gái thuyền quyên
Anh tài đâu sám dánh duyên hỡi chàng
An phận chồng hiền tân lang
Biết yêu thương vợ chẳng màng vọng cao

Cảm ơn chàng nghĩ phận đào
Sánh duyên kết mối trầu cau trùng phùng
Em chàng khác họ người dưng
Yêu em chàng để tình xuân nơi nào?

Hào hoa chàng lắm hào hoa
Khê phòng em đóng dạ mà luyến thương
Chàng ơi trầu cau vấn vương
Cớ sao chàng lại trăm đường yến oanh

Giận chàng vứt bỏ trầu xanh
Buồng cau tơi tả xem anh có chừa
Phong lưu đến mấy cho vừa
Em là phận gái chẳng ưa bưởi bồng

Hoatim
*
GIẬN SAO?

Mà sao giận hở người thương
Chỉ là nhìn ngó, bưởi bồng chi đâu
Lòng mình đã thấu từ lâu
Sao em phụng phịu phai màu má xuân.

Không thương sao lại muốn gần
Không yêu sao lại tần ngần nhớ em
Ước ao hôn chút vai mềm
Để hương dìu dịu ấm êm cả lòng.

Miễn là tim em vẫn son
Thì hồn ta vẫn mãi còn tương tư
Vẫn lửng lờ những câu thơ
Gởi sang bên ấy niềm mơ tương phùng.

Xin em giận để mà thương
Để tình ngọt mát, để lòng nở hoa
Trăm năm tình mộng Em – Ta
Người thương sánh với Hàn ca mãn đời…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến