THÔI NHÉ, TÌNH ƠI!

 
THÔI NHÉ, TÌNH ƠI!

Nghe vọng lại giữa muôn trùng thẳm vắng 
Tiếng người xưa bầm cay đắng rền vang 
Duyên tình ơi, sao  chua xót bẽ bàng 
Tim tức tưởi hồn hoang ngày rẽ lối.

Nào có biết cuộc đời nhiều ngõ tối 
Khi lòng tin phản bội khiến chia ly
Mình xa nhau chưa nói được những gì 
Sâm Thương ấy giờ cách chia diệu vợi. 

Một người đi, một người mòn mỏi đợi 
Dẫu biết rằng Ô Thước chẳng còn đâu 
Tan nát lòng giữa thế cuộc bể dâu 
Đời tệ mạt hay trầu cau bạc bẽo? 

Ta – lữ khách – chốn giang hồ vạn nẻo 
Ngóng trông gì một rẻo tối chiều hoang
Mà đời Em thì điện ngọc cung vàng 
Nên xa cách hai phận đời dâu bể. 

Thôi nhé Em, duyên tình mình không thể 
Gối trăng lòng như ước thệ ngày xưa 
Hãy quên đi quá vãng thuở giao mùa 
Mùa hạnh ngộ chỉ đòng đưa ảo ảnh… 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến