HỔNG GIẬN NỮA ĐÂU
76.
HỔNG GIẬN NỮA ĐÂU
Thôi mà
Anh có giận gì đâu
Chỉ là trẻ con dỗi hờn một tí
Chỉ muốn làm nũng với em
Vì biết em thương anh nhiều mà.
Giận nhau làm chi cho cô phòng se lạnh
Hờn làm chi cho nước chảy ngập ngừng
Cho trầu héo cau khô
Cho vôi bạc trắng.
Giận nhau làm chi cho chớp bể mưa nguồn
Cho sông nhớ bến
Cho mây trời lang thang giữa miền vô định
Cho héo cả lòng nhau.
Anh biết rồi, lỗi cả ở mình anh
Em thương nhé, bỏ qua hết thảy
Em cười đi, nói với anh một lời dịu ngọt
Cho men tình lại dậy sóng mùa yêu…
HANSY
*
HUỀ
Bài thơ hết giận thật không?
Đọc mà lưu luyến vườn hồng ngày xưa
Buồng cau giờ có phải thừa?
Nửa hồn chết lịm như vừa hôm qua
Hết rồi giận lẩy thơ ca
Đêm đêm em đến thăm nhà vắng teo
Tình thơ như cánh bọt bèo
Mong rằng ai đó không theo nghịch lòng
Hỏi em bây giờ dỗ không?
Ngày xưa anh lỡ trẻ lòng gây nên
Để giờ ngồi ngắm phố lên
Gót hài em bước đứng trên anh nhìn
Bao ngày em vẫn làm thinh
Muốn xem hối cải thanh minh khi nào
Một lời xin lỗi có sao
Cớ gì ương bướng đóng rào tiễn em
Hôm qua em đến trước thềm
Đọc câu hết giận để tìm về thăm
Quay ra khấp khởi mừng thầm
Cuối cùng rồi cũng sắt cầm trùng quan
Nhỏ to xin lỗi mấy hàng
Em vui trong dạ ôi chàng thơ xưa
Bây giờ phố mở ngưng mưa
Một câu nhận lỗi em vừa dạ ghê
Cảm ơn anh đã hóa huề
Cho em mát bụng đường về với cau
Hoatim
HỔNG GIẬN NỮA ĐÂU
Thôi mà
Anh có giận gì đâu
Chỉ là trẻ con dỗi hờn một tí
Chỉ muốn làm nũng với em
Vì biết em thương anh nhiều mà.
Giận nhau làm chi cho cô phòng se lạnh
Hờn làm chi cho nước chảy ngập ngừng
Cho trầu héo cau khô
Cho vôi bạc trắng.
Giận nhau làm chi cho chớp bể mưa nguồn
Cho sông nhớ bến
Cho mây trời lang thang giữa miền vô định
Cho héo cả lòng nhau.
Anh biết rồi, lỗi cả ở mình anh
Em thương nhé, bỏ qua hết thảy
Em cười đi, nói với anh một lời dịu ngọt
Cho men tình lại dậy sóng mùa yêu…
HANSY
*
HUỀ
Bài thơ hết giận thật không?
Đọc mà lưu luyến vườn hồng ngày xưa
Buồng cau giờ có phải thừa?
Nửa hồn chết lịm như vừa hôm qua
Hết rồi giận lẩy thơ ca
Đêm đêm em đến thăm nhà vắng teo
Tình thơ như cánh bọt bèo
Mong rằng ai đó không theo nghịch lòng
Hỏi em bây giờ dỗ không?
Ngày xưa anh lỡ trẻ lòng gây nên
Để giờ ngồi ngắm phố lên
Gót hài em bước đứng trên anh nhìn
Bao ngày em vẫn làm thinh
Muốn xem hối cải thanh minh khi nào
Một lời xin lỗi có sao
Cớ gì ương bướng đóng rào tiễn em
Hôm qua em đến trước thềm
Đọc câu hết giận để tìm về thăm
Quay ra khấp khởi mừng thầm
Cuối cùng rồi cũng sắt cầm trùng quan
Nhỏ to xin lỗi mấy hàng
Em vui trong dạ ôi chàng thơ xưa
Bây giờ phố mở ngưng mưa
Một câu nhận lỗi em vừa dạ ghê
Cảm ơn anh đã hóa huề
Cho em mát bụng đường về với cau
Hoatim
Nhận xét
Đăng nhận xét