PHƯỢNG HỒNG KỶ NIỆM

PHƯỢNG HỒNG KỶ NIỆM
[Xa luân-Ngũ độ]
1
Khuỷnh nắng chiều nghiêng dõi phượng về
Ru hồn vọng mãi mối tình quê
Ngày nao thắm đượm lời thương kể
Thuở ấy hoài mơ cõi mộng kề
Rạng rỡ nô đùa khi đuổi dế
Tưng bừng bỡn cợt lúc ngồi đê
Làm sao trở lại thời như thế
Giữa buổi vành trăng chứng hẹn thề
2
Tâm hồn vọng mãi mối tình quê
Huyễn cảnh cùng nhau quấn quyện kề
Ngãi cuộn êm đềm ru tới bể
Tim cài rộn rã lướt tràn đê
Mà nghe tửu nhạc nồng hương chế
Đã thấy mầm duyên dẻo giọng thề
Hiệp cẩn đêm vàng đâu có dễ
Người ơi quá vãng dậy len về
3
Thuở ấy hoài mơ cõi mộng kề
Khi trời gió thoảng mượt bờ đê
Trầu cau dẫu thiếu lơ tìm kể
Nhẫn cưới dù không phỉ nguyện thề
Lãng mạn lời thương đòi khảy bế
Triền miên kiểu đắm nũng qua về
Rồi đây khoảnh khắc mừng hôn lễ
Rạng rỡ thôn làng ngát nẻo quê
4
Tưng bừng bỡn cợt lúc ngồi đê
Cái chỗ ngày xưa  gởi mộng thề
Ngãi gập ghềnh xiêu vầy tuổi xế
Tình đau đớn quậy bủa đêm về
Còn đâu buổi nọ mơ làm rễ
Đã hết xuân nào hẹn ở quê
Ẩn ức nhưng đành ôm chữ kệ
Dù thương vẫn hiểu khó chung kề
5
Giữa buổi vành trăng chứng hẹn thề
Đò ngang bỏ bến mãi không về
Âm thầm kẻ nuối buồn chan lệ
Quạnh quẽ thơ sầu xám phủ quê
Thổ lộ tâm tình e quá trễ
Đoàn viên nguyệt cảnh hết mong kề
Chiều thoang thoảng quyện mùi hoa khế
Dõi mắt như tìm kỷ niệm đê
 
HANSY
 

TUỔI THƠ DẤU YÊU
 
Hè sang kỷ niệm sẽ theo về
Để dẫn con thuyền cập bến quê
Dẫu biết thời gian nào đứng lại
Mà sao khoảnh khắc vẫn như kề
Vườn quen trúc liễu đan tròn cổng
Lối nhỏ hoa dừa trổ khắp đê
Lãng đãng dòng sông chờ nhắn gửi
Phù sa bội đắp những câu thề
 
Hỏi mấy ai nào chẳng nhớ quê
Hằng nguyên ký ức tuổi thơ kề
Chiều chơi đánh trỏng trên gò đất
Sáng rủ thăm lờ cặp mé đê
Nhẫn cỏ thay lời hai đứa nguyện
Trầu xanh chạm ngõ lứa đôi thề
Tàu cau cải tạo làm xe kéo
Nhễ nhại mồ hôi chẳng muốn về
 
Trường tan cả bọn sánh vai kề
Áo trắng chen đường rộn rã đê
Xáp lại huyên thuyên như trẩy hội
Hè nhau tíu tít tựa ăn thề
Dừng chân nhóm nọ chờ nhau rẽ
Ngã nón đằng kia cáo biệt về
Thoảng chốc người xe dần khuất dạng
Khung trời tĩnh lặng một vùng quê
 
Vệt khói lam chiều tận cuối đê
Cò bay xoải cánh gửi duyên thề
Thuyền câu nhẹ nhõm chờ quay lái
Mẻ lưới khoan thai kéo trở về
Dế trỗi tình ca từ ruộng mạ
Ve hòa điệp khúc giữa đồng quê
Dường như báo hiệu mùa chia cách
Đã lúc ngày thi cũng cận kề
 
Dù mai chuyển cấp nguyện chung thề
Phượng đỏ màu hoa sẽ trở về
Dẫu có rời xa làng xóm cũ
Sao mà bỏ được nghĩa tình quê
Hàng me trước ngõ đâu người hái
Ghế đá bên hiên chẳng kẻ kề
Cánh én chia đàn trông bịn rịn
Con đò lẻ bạn quạnh triền đê
 
Trần Công Khanh




Nhận xét

Bài đăng phổ biến