HOA PHƯỢNG HÈ XƯA
HOA PHƯỢNG HÈ XƯA
[KT Nhạc-Giao cổ]
NĂM nào cũng gợi dáng quỳnh hương
ĐẾN xen lẫn dạ lồng suy tưởng
HÈ dậy hồi xuân đắm tỏ tường
LÒNG sũng ân nồng loang diễm hướng
MAN chùng đậm lối vịnh ngời chương
MÁC xưa trải dấu màu hoa phượng
BUỒN quyện vần thơ giữa mộng thường
MƯƠI lần vẫy bút đã dày chương
NGÀY xuyên giữa mộng bừng gieo hướng
QUA lại dòng thơ lộng kết tường
CHỨA cảm tim lòng mơ quyến phượng
CHAN hòa quãng nhạc ước choàng hương
TÌNH xưa thoáng ngọt vùng tâm tưởng
THƯƠNG lắm người ơi kỷ niệm trường
*
NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG
AI đừng lỗi hẹn đến tìm hương
ĐÃ không ngủ gục bên thềm phượng
TỪNG chẳng ngồi quên ở góc tường
NHẶT cảnh thời qua rồi chữ mộng
HOA chiều đã trượt mất lời chương
THẤY kìa hết buổi người sai hướng
BUỒN bã thời gian lỡ giấc thường
THÔNG lời gửi gắm dệt thành chương
ĐƯỢC duyên ước nguyện ai cùng hướng
NỖI nhớ cầu mong họ hãy tường
VẮNG mặt là âu sầu cánh phượng
XA lòng sẽ nhạt rũ mùi hương
NGƯỜI ơi đã ngấm vào tâm tưởng
THƯƠNG mãi chiều hôm hẹn ở trường
Nhận xét
Đăng nhận xét