NHỚ CÁNH MÔI TÌNH
NHỚ CÁNH MÔI TÌNH
[Ngũ độ]
Mà nghe vẳng tiếng ngọt như đường
Đông choàng phố thị chìm mơ ngủ
Liễu thả ven hồ dậy luyến thương
Thắm vẻ la đà thân ngọc nữ
Huyền âm phảng phất điệu nghê thường
Từ muôn thuở trước giờ vang vọng
Khúc vũ mê tình thoảng xạ hương
Ấp ủ lời yêu giữa mộng thường
Khiến vạn anh hào say vẻ nũng
Nên ngàn lữ khách dệt lòng thương
Mơ màng ngát đượm nhành tơ liễu
Gặp gỡ hồng tươi cánh hải đường
Ngút thẳm từ xa chào diễm hẹn
Xuyên Hà Nội phố đẫm màn sương
*
BẠN NHỚ GÌ Ở HÀ NỘI
Nỗi nhớ choàng theo mọi nẻo đường
Rủ bóng hoàng lan tìm nguyệt nữ
Che hình mộc liễu thấy người thương
Còn say giọng nói nghe huyền ảo
Vẫn cảm lời thơ luyến lạ thường
Lãng mạn mưa buồn trên phố cổ
Chuông chùa quyện lẫn khói trầm hương
Những tháng ngày trôi chỉ chuyện thường
Cảnh tái tê hồn sao mãi mộng
Châu giàn giụa mắt bởi hoài thương
Tràn mưa tháng hạ từng con ngõ
Thoảng gió trời thu một quãng đường
Để thấy đông về thêm lạnh lẽo
Ơi Hà Nội ấy đẫm mù sương
Nhận xét
Đăng nhận xét