NẮNG THƯƠNG ƠI!
NẮNG THƯƠNG ƠI!
Nhớ mà tiếc mùa
thương vàng như nắng
Buồn xanh xao, trời
vắng những hồng mây
Mi ai cong, vương một
chút lệ gầy
Trên lối cũ, xác xơ
ngày chung bước.
Mưa lại đến, thêm lạnh
lùng ô trược
Tim đóng băng, quạnh
quẽ giữa sầu côi
Nhớ ngày nào hai đứa
sánh chung đôi
Tim hòa nhịp chung
một lời hẹn ước.
Môi hôn đó làm sao
mà quên được
Thơm vòng tay cất
bước bén ân tình
Cữ ngỡ là hoa bướm
với trời xinh
Sẽ nồng mãi giữa
bình minh hạnh phúc.
Nào có hay cuộc đời
nhiều trắc trúc
Nên cuối đường rã mục
nghĩa tình mơ
Này Em ơi, sao đành
đoạn lu mờ
Cho xa xót mãi gặm
mòn câu lận đận...
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét