LẶNG KHÚC DUYÊN VÙI
LẶNG
KHÚC DUYÊN VÙI
[Ô
thước]
Ta
thường cuốc bộ dọc triền sông
Chẳng
thấy nào đâu một bóng hồng
Để
gió thu chuyền thêm ngát bổng
Cho
làn hạ tới khỏi chờ trông
Vì
sao gối nệm hoài trơ trống
Có
phải tình duyên chẳng đượm hồng
Mắt
lượn qua về nom phía cổng
Nhưng
mà chỉ thấy mịt mù giông
Chỉ
thấy trong ngoài lắm bão giông
Nào
đâu quấn quyện ái ân nồng
Từng
đêm tỉnh giấc hờn chao lộng
Mỗi
bữa tê đời tủi giận rông
Mỹ
nữ ân tình xin ghé mộng
Đài
trang ái cảm ước mơ đồng
Cùng
nhau hiệp cẩn trời lay động
Tỏa
ngát mê bừng giữa quãng không
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét