PHƯỢNG NHỚ

PHƯỢNG NHỚ

Ngẩn ngơ cánh phượng đong đưa
Xuôi hồn ghé buổi nắng thưa thớt trời
Trách nhau chẳng nói một lời
Để tim lỏng chỏng khiến rời rã thân.

Ta nuôi mộng ước trong ngần
Mà em bất định cứ ngần ngại yêu
Nhớ hoài ve gọi thơm chiều
Loáng trong sắc phượng đẫm yêu kiều nào.

Có nghe lòng dậy lao xao
Ta ngu ngơ lắm chỉ dào dạt thương
Thế rồi mưa lạnh cuối đường
Tình phai trước gió khiến ngường ngượng nhau.

Thế là vỡ mộng trầu cau
Vọng về chốn cũ nín đau đớn lời
Tình nồng người vội buông rơi
Để ta đứng lại xót chơi vơi hoài...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến