TRƯỜNG CA MẤT NGỦ
574
TRƯỜNG CA MẤT NGỦ
Bầu trời mênh mông màu đen huyền bí
Gió vẫy gọi tìm mây về thầm thĩ
Cây cối vào khuya trò chuyện rì rào.
Vài tiếng âm khuya vang lên khe khẽ
Đêm yên bình chan lòng người cõi thế
Chỉ riêng mình vướng bận một khối sầu.
Nên gục ngã giữa vô vàn kỷ niệm
Bởi dòng thơ buồn thương nhiều lấn chiếm
Từng phút giây gặm nát cả linh hồn.
Em ở đâu giữa đêm trường cô tịch
Xa biết mấy chuyện tình vương cổ tích
Đêm cháy lòng đốt niềm nhớ tình hoang…
Nhận xét
Đăng nhận xét