THẢ VẬN CẦU DUYÊN

 
THẢ VẬN CẦU DUYÊN
[Lộc lư ngũ bộ-Ngũ độ]
 
TÌNH THƠ NGỌC NỮ VÉO VON MỜI
Xướng họa tương phùng diễm cảnh chơi
Ngọt vỗ về tim hào sảng tiếng
Nồng xao xuyến dạ dễ thương lời
Lay nguồn cảm hứng yêu kiều dậy
Trải nắng tơ hồng lãng mạn rơi
Giữa mật đường trao bừng cổ tích
Trầm hương cẩm tú sẽ bung ngời
 
Nhã ý chân thành tỏa vọng khơi
TÌNH THƠ NGỌC NỮ VÉO VON MỜI
Mơ chiều chuộng bướm không ngừng nghỉ
Cảm vấn vương lòng mãi được cơi
Lễ cưới đồng tâm hùn hạp mở
Trầu cau diễm tuyệt nỉ non vời
Mong hào kiệt đến vầy hương lửa
Dạ vũ mê hồn ước chẳng vơi
 
Cầu duyên hãy kíp kẻo qua thời
Dưỡng sợi tơ hồng đắm nghỉ ngơi
Khoái cảm bồng lai giòn giã quyện
TÌNH THƠ NGỌC NỮ VÉO VON MỜI
Thơm lồng lộng má hồn nhiên hỡi
Sũng khát khao lòng ảo diệu ơi
Ước những đêm hè phong cảnh đẹp
Cầm tay tản bộ ngắm sao trời
 
Vũ điệu thiên thần tóc bỏ lơi
Đài trang diễm lệ ngát yêu đời
Mong cuồn cuộn khoái ngây đờ lả
Khảm nhớ nhung bền huyễn diệu phơi
Tổ ấm tào khang mùi mẫn nựng
TÌNH THƠ NGỌC NỮ VÉO VON MỜI
Say nồng vị noãn bừng chăn gối
Mộng tưởng mê cuồng duỗi khắp nơi
 
Nguồn yêu hứa sẽ chẳng di dời
Nguyện giữ hương thề đến khản hơi
Dẫu bập bềnh trôi lòng nỏ biến
Dù nơm nớp sợ ngãi không rời
Quỳnh tương giọt đắm vô bờ chĩnh
Cảnh sắc mưa về lộng lẫy tơi
Lãng tử hiền nhân cùng mặc khách
TÌNH THƠ NGỌC NỮ VÉO VON MỜI
 
HANSY


NÀNG THƠ Ế
(Lộc lư ngũ bộ, thơ zui)
 
BỞI Ế NÀNG THƠ VỘI VÃ MỜI
Anh hùng mặc khách hãy vào chơi
Làng phây vắng vẻ nào ai đợi
Cõi mạng thờ ơ chẳng đáp lời
Nghĩ đến đau lòng xuân lại khởi
Mong chờ đỏ mắt lệ thầm rơi
Nhìn lên quyển lịch sang ngày mới
Ngõ nhỏ buồn so nắng rạng ngời
 
Thi đàn lạnh lẽo khúc sầu khơi
BỞI Ế NÀNG THƠ VỘI VÃ MỜI
Chữ thắm lần trang dào dạt gởi
Câu nồng ủ tứ khẽ khàng cơi
Hòa trong cảnh tết trời yêu vợi
Quyện giữa tình xuân biển nhớ vời
Thấm phủ niềm mơ ngày đẹp hỡi
Ta choàng mộng ảo hững hờ vơi
 
Giữa đại ngàn reo vắng vẻ người
Chân chùng gối mỏi nặng nề ngơi
Vì không bạn hữu âu sầu tới
BỞI Ế NÀNG THƠ VỘI VÃ MỜI
Có được tài năng là rủ hỡi
Không cần chức vị chẳng chờ ơi
Loan buồn lẻ Phượng êm tình với
Lãng bạt phù du khắp biển trời
 
Êm đềm giữ ấm chẳng hề lơi
Cõi ảo hòa câu đượm ngát đời
Trải chữ tràn thơm dìu mắt vợi
Đan vần kết đẹp ủ hồn tươi
Do nồng khát vọng âm thầm gởi
BỞI Ế NÀNG THƠ VỘI VÃ MỜI
Để xuyến xao tình ru mộng cưỡi
Ta cùng thả gót ngọt ngào nơi...
 
Giã biệt chàng đi chẳng nói cười
Xuân này tửu nhạt hết nồng hơi
Bên đàn dạo khúc âm thầm gởi
Trước cửa nhìn hoa lạnh lẽo rời
Những buổi xưa hồng tim mát rượi
Bao ngày cũ thắm dạ mềm tơi
Sao giờ quạnh quẽ vườn không tới
BỞI Ế NÀNG THƠ VỘI VÃ MỜI
 
Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến