QUÁ VÃNG MƠ HỒ

 
QUÁ VÃNG MƠ HỒ
[Ngũ độ]
 
Nắng trễ nghiêng thềm khảm điệu nao
Hình như gió thoảng chạm song đào
Tình lưu luyến dạ mê vườn cảm 
Ngãi vấn vương lòng tẩm mộng chao
Mãi ủ thời gian chiều chuộng ấy
Hoài ghim kỷ niệm nhớ nhung nào
Từng khuya trúc phượng cuồng say lả
Diễm ảo thiên đường tuyệt xiết bao
 
Ân tình họ nghĩ đáng là bao
Đã xéo niềm tin của độ nào
Cảnh sắc buồn hiu trằn trọc dỗi
Tâm thần thảm hại rã rời chao
Làm dang dở mộng ngày hôn lễ
Khiến bẽ bàng duyên mảnh lụa đào
Lắm buổi canh tàn trong tĩnh lặng
Khua vùng quá vãng một thời nao
 
HANSY
*
QUẠT THƠ
 
Đêm hè nhớ quạt thuở ngày nao
Khẽ đợi người đưa ửng má đào
Gió vãng ngân hà êm ả lượn
Trăng lồng cổ tích nhẹ nhàng chao
Tâm tình mãi để yêu chiều xiết
Ấp ủ không ngừng nghĩ ngợi bao
Diễm mộng phiêu bồng theo tiếng thở
Nhìn mây bỗng tưởng đến ai nào
 
Hồn mơ tưởng nghĩ đến nơi nào
Ngỡ ở bên người đẹp biết bao
Trắng nõn màu tơ dào dạt chẩy
Xanh rờn sắc lụa khẽ khàng chao
Chiều oi lấy để vờn tay ngọc
Buổi nực chờ mang chẽ yếm đào
Cảm thấy dòng thơ đề chữ tặng
Cho lòng hạnh phúc những mùa nao
 
Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến