GIÁM KHẢO THỜI GIAN
GIÁM KHẢO THỜI GIAN
[Ngũ độ]
Cảm xúc bồng lai cũng rụi tàn
Bởi vấn vương tình mau mục ruỗng
Nên tồn tại nghĩa khó bình an
Cuồng phong khởi hấn tèm lem mộng
Dịch tễ thừa cơ sấn sổ ngàn
Dẫu biết dương trần bao thảm họa
Nhưng trời quá vãng chẳng hề tan
Thề xưa đượm mãi dưới trăng ngàn
Thiên đường quyến rũ vui vầy trọn
Vũ điệu đăng trình mải miết an
Chớ xỏ xiên lời tim trĩu nặng
Đừng hơ hỏng chuyện ngãi điêu tàn
Tình hay vẩn đục vì mâu thuẫn
Tuyệt diễm phai mờ bởi dối gian
*
HÃY GẮNG MÀ TU
Hãy gắng mà tu chẳng lụi tàn
Để dạ luôn ngời trong cõi ấm
Cho hồn mãi thỏa tại miền an
Từ tâm lại đó khua dòng biển
Bát Nhã về đây dựa nẻo ngàn
Gọi đủ chân tình khơi hết nẫu
Ghi lòng Phật pháp sẽ nào tan
Phổ độ người ta dẫu tím ngàn
Vãn cảnh ta bà đem trọn phúc
Đan mành cõi tục thấy tròn an
Lời xưa vẫn ngóng mà câu lặn
Phận cũ nào mong để kiếp tàn
Nhớ giữ dòng yên rồi lặng tỏa
Khi còn sống ở giữa trần gian
Nhận xét
Đăng nhận xét