QUÁ VÃNG CHAO LÒNG
541
QUÁ VÃNG CHAO LÒNG
Thoáng bâng khuâng khi kỷ niệm ùa về
Em nhớ lần núp bóng dưới hàng me
Trong những buổi đi về thời trốn học?
Chúng mình thường hò hẹn dưới vòm xanh
Ta bên nhau, trao đổi tấm chân tình
Chiều nhẹ xuống, nắng vàng dần đi ngủ.
Phả hơi tình ngồn ngộn giữa đời nhau
Thấp thoáng bên sông bóng rợp muôn màu
Chiều đưa chuyện tình mình vào cổ tích.
Nhưng đâu còn kỷ niệm của tình xưa
Thôi hết rồi khuya sớm mộng đón đưa
Ta ngồi khóc hờn gió trăng tệ bạc..
Nhận xét
Đăng nhận xét