NHỚ MÃI HƯƠNG NỒNG

 
 
NHỚ MÃI HƯƠNG NỒNG
[Ngũ độ]
 
Chiều nghiêng đổ nắng duỗi qua thềm
Gió chuyển cung trầm gõ nhịp êm
Những vạt mây hồng lo trải giấc
Đôi chùm cỏ biếc dợm hoà đêm
Choàng tim tuổi nhớ thèm môi mọng
Chở dạ triều thương cưỡi tóc mềm
Mở cánh ân tình loang ngõ diệu
Mơ màng sắc đượm toả nồng thêm
 
Mơ màng sắc đượm toả nồng thêm
Noãn cúc lồng hương khởi nhuỵ mềm
Vọng thuở thơm ngời ngan ngát cõi
Trao nguyền diệu thắm rỡ ràng đêm
Vành môi rót mật cài hoa lẳng
Thảm ý vun tình vỗ lụa êm
Thoả giấc đùa vui bừng quãng mộng
Chiều nghiêng đổ nắng duỗi qua thềm
 
HANSY
*
MỘNG TÌNH ÊM
 
Xưa rồi thuở đó mộng tình êm
Giọt nắng chiều ngây nữa trải thềm
Chợt nghĩ bao ngày chưa đủ giấc
Hay nhìn những buổi cứ dài đêm
Hờn chi chỉ cứa hồn phai mọng
Để vậy mà trông tóc xõa mềm
Dẫu có nơi này tim ảo diệu
Sao người mỗi lúc thoảng buồn thêm
 
Trải gió mây chiều bỗng dịu êm
Màn sương lặng lẽ phủ bên thềm
Tim nồng một thuở vời xuân sóng
Ngã thắm muôn lần thoảng Nguyệt đêm
Bởi lá thu rời luôn nặng trĩu
Mà con nước đẩy vẫn xuôi mềm
Như tình mãi gửi miền xa ấy
Tiếng của xưa lòng lại đẫm thêm
 
Nguyen Khanh Phuong+Huong Tinh Muon

Nhận xét

Bài đăng phổ biến