DUYÊN NỢ CAU TRẦU
DUYÊN NỢ CAU TRẦU
[Ngũ độ]
Xin chừa lỡ bước kẻo bằng không
Chăm mùi mẫn giọng bền yêu bướm
Tránh bẽ bàng duyên vội sổ lồng
Thượng uyển hồi xuân giòn giã đắm
Tơ tằm quyến rũ miệt mài trông
Tình lang ngọc nữ vầy trăng gió
Diễm lệ nàng thơ má ửng hồng
Gợi cảm yêu vì dõi mắt trông
Ngẫm hiểu tào khang đời cá chậu
Đành cam số phận cảnh chim lồng
Tình lai láng diệu bừng mơ mãi
Ngãi sắt son bền hỏi chịu không
Mỗi sớm sa đà ôm bưởi vợ
Từng đêm nũng nịu bám hơi chồng
*
EM VẪN..ĐỢI ANH VỀ...
Gió nổi qua thềm quạnh quẽ không
Chẳng dạo thôn đào duyên héo giữ
Nào thương mảnh trúc hạ đau lồng
Trăng chiều phủ liễu chờ mưa vọng
Ruộng nước soi hình giẫm cỏ trông
Rõ muốn vuông tròn sao phận hẩm
Người quên bỏ mặc cánh hoa hồng
Cõi uyển bao chiều bậu đứng trông
Vướng giọt men tình say hão tưởng
Nhìn nhau hạnh phúc thoả êm lồng
Cho rằng ánh nguyệt luôn ngời nhỉ
Giả thiết con thuyền vẫn rộn không
Nhạt nhẽo đường yêu lòng khổ lắm
Tàn phai tuổi ngọc đấy chưa chồng
Nhận xét
Đăng nhận xét