TRĂNG NGỜI KỶ NIỆM
TRĂNG NGỜI
KỶ NIỆM
Cuối mùa
trăng nhẹ lả lơi
Gió vờn
mây bạc thoáng chơi vơi hồn
Tóc mây
ấp ủ nồng hôn
Xõa ngang
đời kẻ những dồn dập yêu.
Ngọt ngào
giữa dáng liêu xiêu
Mà nghe
bừng dậy lắm chiều chuộng thương
Vào đêm
hoang dại trăm đường
Mà nghe
tâm sự dỗ uyên ương về.
Người ơi
giữ vẹn hương thề
Ngàn năm
vẫn mãi đượm mê mệt lòng
Dẫu là cạn biển dời non
Thì xin kề cận thắm son sắt hoài.
Nguyện thề từ độ sắn khoai
Dù xa cách vẫn lịm hoài cảm nhau
Ơn trời vẹn ước trầu cau
Trào dâng mộng mi dẫu rau cháo nè…
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét