RĂM CẦU VẠN ƯỚC


TRĂM CẦU VẠN ƯỚC

Gió chiều phơn phớt ráng hồng
Vờn thương cuộn nhớ đẫm chồng chất tim
Dù xa vẫn mãi dõi tìm
Mà sao hình dạng cứ im ỉm hoài.

Đêm trường quạnh quẽ trong ngoài
Tinh mong ngóng mãi chẳng thoai thoải về
Sợi lòng phả kín mù mê
Sợi buồn lũ lượt nhắc thề ước xưa .

Và rồi mi chợt thoáng mưa
Gọi thăm thẳm nẻo đã thưa thớt người
Thêm sầu dằng dặc tình ơi
Biết bao giờ sẽ lại mời mọc yêu.

Thương nhau sớm lẫn qua chiều
Mà nghe nhung nhớ dậy liêu xiêu nè
Cầu trời tình đẹp hoài xe
Cho ngàn năm mãi thỏa e ấp nồng…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến