269 XAO XÁC TÌNH ƠI


269
XAO XÁC TÌNH ƠI

Làng quê cách trở mấy phương trời
Nhớ lắm hương nào khó bợt vơi
Thoang thoảng ân tình chao lượn tới
Bâng khuâng kỷ niệm chẳng dứt rời
Chiều nao bến nước hè nhau lội
Sáng nọ bưng biền thả mộng trôi
Cứ ngỡ xứ người thêm nẻo lợi
Nào hay xoáy tít giữa canh đời

Lận đận tình duyên mịt biển đời
Cũng đành số phận thả lòng trôi
Dù bao khao khát nguyền ân gởi
Vẫn cứ đìu hiu thệ ước rời
Tiếc rịt ràng yêu lòng phấn khởi
Đau mờ mịt ái buổi tàn vơi
Vì đâu phận kiếp ê chề hỡi
Có phải là do lỗi tại trời

HANSY
ẢO ẢNH
(NĐT, ĐL trường thiên)

Viễn xứ hoài trông một ngả trời
Xuân này cách trở lệ đầy vơi
Vì bao khó nhọc trời Tây trải
Để vẫn sầu đau đất Mẹ rời
Bát gạo quê nghèo hương mãi tỏa
Bao tiền cõi lạ nước hoài trôi
Thương nhà cảnh đói đi ngàn dặm
Tủi phận mình xa nghĩ suốt đời
Mộng vỡ tình yêu đành xé nửa
Mơ tàn cuộc sống chẳng thành đôi
Quay đầu vướng biển đau lòng tội
Trở bước ngăn đường lỡ phận côi
Những buổi đông sầu ai nhớ gọi
Nhiều hôm tuyết lạnh kẻ không mời
Âm thầm nuốt lệ hồn ngơ ngẩn
Ảo vọng ngày qua đã hết rồi

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến