257 VÔ THƯỜNG CÕI TẠM


257
VÔ THƯỜNG CÕI TẠM

Cảnh mộng vô thường huyễn sắc thôi
Nào đâu có thực giữa sông đời
Tèm lem tệ hiểm thêm nhàu phước
Hợm hĩnh sang giàu tổ điếc hơi
Chớ hững hờ thương mà chậm trễ
Đừng ma mảnh ác kẻo thôi rồi
Từ xưa mãi tới ngàn sau vậy
Dưỡng đức cho lòng khỏe bạn ơi

Dưỡng đức cho lòng khỏe bạn ơi
Thì như đã ngụ ở tâm rồi
Chiều lâng điệu hát tưng bừng nẻo
Sáng thỏa hương trà rạng rỡ hơi
Rộn rã kim bằng thơ thẩn phú
Nhàn an quyến thuộc phởn phơ đời
Hoài luôn khẩn niệm đường chân lý
Cảnh mộng vô thường huyễn sắc thôi

HANSY
*
ĐỜI CÁT BỤI

Cũng chỉ như là cát bụi thôi
Vì duyên được sống ở trên đời
Tâm hồn ở lại đang tràn sức
Thể xác không còn sẽ hụt hơi
Tử biệt ngàn thu còn vẫn đó
Từ ly một kiếp đã xong rồi
Mai này tất cả đều phai nhạt
Chẳng biết đâu tình nghĩa thật ơi

Thân làm cát bụi biển trời ơi
Lãng bạt trùng dương thoải mái rồi
Bởi lẽ vô thường đâu một lối
Nên là cõi tạm chẳng dài hơi
Qua dòng phải chịu tiền duyên kiếp
Rũ xác đành quên cả cuộc đời
Ngỡ tưởng thời gian là giấc mộng
Luân hồi quả báo vậy mà thôi

Minh Hien
*
VỀ CÙNG CÁT BỤI

Cát bụi cũng về cát bụi thôi
Đờ tim mắt nhắm kể xong đời
Bôn ba mấy nữa đành im giọng
Vùng vẫy cho nhiều đã nghẹn hơi
Chỗ ghế bây giờ tong hết cả
Đường danh phút chốc cạn trơ rồi
Ngàn năm sót lại gì đây nhỉ
Bia miệng lưu truyền hậu thế ơi

Bia miệng lưu truyền hậu thế ơi
Hồng ân đức độ mãi ghi rồi
Bạc tiền tỷ phú nào mang bọc
Ngôi vị đế hoàng sẽ tịt hơi
Hãy để phước phần ươm với cháu
Và gieo ơn nghĩa lại cho đời
Lìa trần cuối nẻo bàn tay trắng
Cát bụi cũng về cát bụi thôi

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến